GIỌT ĐẮNG RIÊNG MANG (2)
Vẫn biết thế nhưng làm sao được
Nỗi buồn đau theo bước không lơi
Tâm tư luôn cứ rã rời
Giọt cay giọt đắng một đời không buông
Cám ơn anh chữ thương gìn giữ
Dù trong lòng lưu trữ bao nhiêu
Hồn em vẫn cứ tiêu điều
Trăm thương ngàn nhớ chắt chiu mõi mòn
Sầu năm tháng héo hon trong dạ
Tình thâm sâu anh há chẳng phai
Thôn Đông vẫn nhớ thôn Đoài
Vẫn mong có được ngày mai tương phùng
Nhưng đã lỡ hiếu trung đành phải
Phụ tình chung bỏ ngải ra đi
Lệ sầu tuôn tím bờ mi
Đắng cay riêng chịu nói chi u sầu
Thương yêu mãi tình sâu cũng cạn
Trời lắm khi nắng hạn cũng mưa
Vấn vương lắm cũng bằng thừa
Thì thôi xem cứ như chưa hẹn hò
Lida