QUYỆN HỒN THEO GIÓ
Đêm lặng lẽ trăng khơi niềm nhớ
Hồn quyện hồn theo gió ngẫn ngơ
Giọt sầu rớt xuống bơ vơ
Tìm trong hư ảo tình mơ khúc đời
Dang tay hỏi đất trời có biết
Mối tình chung thắm thiết nơi đâu
Sao tim chứa lắm nỗi sầu
Bờ mi héo hắt giọt châu ứa trào
Chuyện đắng cay ai nào thấu được
Quay lưng rồi chân bước ngã xiêu
Ngẫm buồn cho chữ tình yêu
Khi gần hờn tủi tiêu điều lúc xa
Hồn theo gió là đà khắp chốn
Vấn vít người cho trọn tình chung
Mưa sa bão táp mịt mùng
Lòng trơ như đá quyết không đỗi dời
Lida